"Sao anh ở trong phòng tôi?"
Nhậm Cảnh kéo tấm chăn che thân như một cô gái vừa bị hãm hại, thế mà Lương Mạnh cũng chẳng thua kém, như đang pha trò cùng hắn cũng hét toáng lên.
"Anh la cái gì?"
Hắn cắt ngang thanh âm của Lương Mạnh, một người đàn ông lần đầu thấy hoảng, hắn liền đảo mắt nhìn giáo giác khắp nơi, hình bóng của Nhiên Cẩm lọt vào tầm nhìn.
Cô gái còn đàn mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, nghiêng đầu nhìn hắn chòng chọc. Hắn nhớ rất rõ đêm qua bản thân cùng cô chơi oẳn tù tì uống rượu, đáng nhẽ người nằm cùng hắn hiện giờ phải là cô, cớ sao thay đổi thành kẻ mình ghét ?
"Nhiên Cẩm sao cô...?"
Ngón tay run rẩy chỉ từ người này sang người khác, lần đầu hắn bàng hoàng như chim non lạc mất mẹ. Lúc uống rượu là mỹ nữ ở cùng, nhưng lúc tỉnh dậy người nằm cạnh lại tình địch, đã thế cả hai còn ôm nhau quấn quýt.
Đầu óc nhớ tới viễn cảnh ấy mà cay đắng không nhịn được, anh chỉ tay thẳng mặt Lương Mạnh, quát tháo.
"Lương Mạnh, ai cho phép anh vào phòng tôi? Ai cho anh nằm trên giường của tôi hả?"
Thanh âm lanh lảnh chói tai, sáng sớm hắn đã làm ồn còn mặt dầy chất vấn người khác, Lương Mạnh không ưa chính là cái miệng ong óng này của hắn.
Còn đâu vẻ ngoài điềm đạm, lạnh lùng của một bá đạo Tổng Tài mà người ta thường hay đồn thổi, trông hắn bây giờ cứ như một tên nhóc mới lớn, chẳng có tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798630/chuong-30.html