Nhiên Cẩm mang cả bánh và rượu vào trong phòng, thấy người đàn ông đang ngồi chễm chệ trên sofa cô tùy ý truyền lại lời Ôn Bích.
"Mẹ đưa bánh sang cho anh, sợ anh đói nên bảo tôi mang vào, anh ăn đi!
Xong thì chúng ta chơi trò chơi."
Cô sải bước đến đẩy đĩa bánh ra trước mắt người đàn ông, tay kia cô còn đang cầm hai chai rượu, Nhậm Cảnh như nhận ra dụng ý của cô, thản nhiên tiếp nhận.
Hai chai rượu đặt dưới sàn nhà, cô vừa cúi xuống phần cổ áo khoét sâu lộ hết cả bộ ngực mịn màng, người đàn ông không cố ý xem đôi trân bảo thì cũng đã xem.
Tay hắn run run cầm không vững đĩa bánh, suýt chút rớt xuống, yết hầu không ngừng di chuyển mạnh mẽ, hắn như in vẻ đẹp của đôi gò bồng đào mịn màng kia, to tròn đầy khiêu gợi, nhất thời chỉ muốn bóp lấy.
Nhiên Cẩm không hề nhận ra sự sơ ý, đặt rượu xong cảm thấy chưa đủ cô lại quay ra lấy thêm vài chai vào.
Người đàn ông từ khi nào mà đã nhét đầy bánh trong miệng, vụn bánh dính đầy trên mặt hắn, hắn còn cố nuốt xuống, ham ăn hốc uống làm người ta phải khinh bạc.
"Tôi đâu có dành ăn với anh!"
Hắn không thèm đáp, vẫn nhồi nhét mấy chiếc bánh, người khác nhìn thấy hắn cố nuốt bánh, chỉ mình hắn mới biết bản thân đang nuốt xuống dục vọng.
Trông hắn quái lạ thờ ơ, Nhiên Cẩm cũng không muốn bận tâm, lại đặt rượu xuống đất lần nữa, đôi trân bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-do-den/2798634/chuong-28.html