Thu dọn một chút, rồi cả nhà cùng lên xe trở về.
Hi Hi đã ănno, nằm trong lòng Lê Diệp đánh một giấc say sưa. Trong chiếc xe đitrước, ông cụ và Trần Oanh cứ chốc chốc lại quay đầu nhìn một cái, nhưthể sợ Doãn Chính Đạc sẽ ngoành xe trở về vậy.
Thấy chiếc xe vẫn đang chạy ở phía sau, nghĩ đến đứa chắt đáng yêu, ông cụcười tươi rói, “Ông trời đúng là không xử tệ với bố mà, vẫn còn được bếthằng chắt… Về đến nhà bố sẽ chuẩn bị luôn, bố muốn cho thằng bé một bữa tiệc lớn.”
Trần Oanh cũng vô cùng vui sướng, tuy vẫn còn nhiềuđiều chưa được giải đáp về thằng bé, nhưng thằng bé quá sức hớp hồnngười khác, lại giống Doãn Chính Đạc hồi nhỏ như đúc.
“Chuyến nàyvề, A Đạc và Diệp Diệp sẽ sống cùng nhau, chúng ta bớt làm phiền chúngnó, muốn đến thăm thằng cu con thì cũng nên báo trước cho chúng nó mộttiếng rồi hẵng đến.” Ông cụ nhìn Trần Oanh một cái, “Con cháu có phúccủa con cháu, đừng nên tham gia vào nhiều, chúng nó có cách nghĩ củachúng nó, chúng ta can thiệp vào, có khi lại bị oán ấy chứ.”
Trần Oanh đáplại một tiếng, nhưng vẫn còn nhiều mối băn khoăn.
Ông cụ không biết chuyện xảy ra trong khách sạn, ông cụ đang như vậy, đâucó thể kể với ông một chuyện vô căn cứ được. Nhưng thân làm phụ nữ, bàluôn có dự cảm…
Không cần biết thế nào, có chuẩn bị vẫn luôn tốthơn. Doãn Chính Đạc đưa Lê Diệp về, thì bà sẽ phải bảo Khang Đức Văn vàDoãn Kính Lam đi, như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-dai-lau/3016236/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.