Đôi mắt dần hiện lên quần thâm, nết nhăn xuất hiện. Sở Kiều Vy uể oải bày ra bộ mặt mất dần sức sống, đồng hồ đã chỉ điểm mười hai giờ đêm. Cô duỗi lưng, định bộ đi pha một cốc phê để lấy tinh thần thức thâu đêm hoàn thành. Đang đứng chờ nước sôi thì cô nhận được một cuộc điện thoại. Cái số này không nhầm lẫm vào đâu được, cô bắt máy. Chưa để người bên kia nói, cô đã hét thẳng vào loa điện thoại :
" Thời Cảnh Lâm, tên khốn! "
Vừa bắt máy anh đã bị cô dùng chất giọng lớn làm muốn thủng luôn màng nhĩ, anh bất lực chỉ đành ngoáy nhẹ cái tai vừa chịu tác động của âm thanh kia. Bất lực mà trầm giọng nói :
" Cô la lối ôm sòm cái gì? Công việc tôi giao cho cô, cô vẫn chưa xong à? "
Tên Thời Cảnh Lâm này hắn nghĩ ai cũng là thiên tài sao? Lượng công việc khổng lồ này chí ít phải hơn hai ngày vậy mà hắn giao hạn deadline là trong hôm nay, còn ngay khi vừa tăng ca. Cô đã ngồi ở nhìn màn hình, gõ bàn phím đến mất dần cảm giác trên đầu ngón tay rồi. Tên này là cố tình chọc tức cô à.
" Anh nghĩ tôi giỏi đến mức vậy sao? Anh đánh giá tôi cao quá đấy "
" Vậy là tôi phải xem thường cô rồi "
" tên cẩu thối tha "
Cô đang định cúp máy vì không muốn ôm thêm cục tức vào người, thì có tiếng bước chân đi lên từ cầu thang bộ. Đã tối muộn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3675212/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.