Sau khi giải thích rõ ràng cho Thời Cảnh Lâm, chỉ thấy anh ta cau mày. Khuôn mặt hậm hực nhìn vào đống tài liều đang chất đống trên bàn cô, anh lạnh giọng nói :
" Còn chưa làm xong sao? "
Sở Kiều Vy mới nhớ ra mình còn đang phải hoàn thành bài báo cáo, ái ngại mà cười gượng với anh. Lạ thay anh không trách cứ gì cô, cất bước đi đến trước bàn làm việc. Tùy tiện cầm lấy một tờ rồi quay ra nhìn cô :
" Đem về nhà, tôi cho cô thêm hạn là ngày mai "
Được thêm một ngày cô cũng vui cười mà gật đầu tuân mệnh. Lục Bình Xuyên đứng một bên nhìn hết một màn anh đay nghiến, nắm chặt lấy đôi bàn tay. Cái tên trước mặt là một ngọn núi quá cao, anh không thể leo đến cũng không thể vượt qua.
Cô đi đến bàn làm việc ôm hết chồng tài liệu, đang định đi ra khỏi cửa thì thấy Lục Bình Xuyên vẫn đứng im. Cô nhắc nhở :
" Anh còn đứng đấy làm gì, mau xuống đây đi! "
Lục Bình Xuyên chỉ gật đầu nhẹ rồi cười nhàn nhạt với cô. Đôi mắt nặng tình ấy vẫn giương ra nhìn vào người phụ nữ trước mặt. Xuống đến bãi đổ xe, cô ôm tài liệu ngồi vào ghế phụ như mọi khi. Thời Cảnh Lâm chuẩn bị lái xe để đưa cô vợ của mình về thì thấy ánh mắt chứa tia lửa hận của Lục Bình Xuyên.
Đắc ý mà nhếch khóe môi cười khẩy, anh lái xe vụt đi chỉ còn lại khói ở phía sau. Lục Bình Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-cuong-ep/3675213/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.