Đó gọi là thói quen.
Giống như việc mỗi ngày đi mua đồ đều quen dùng thẻ.
Giống như việc mỗi ngày đều phải thức dậy vào lúc sáu rưỡi để đi làm.
Giống như việc mỗi ngày phải giải quyết vài chồng hợp đồng cao chất ngất.
Mà đã gọi là thói quen, thì hẳn nó đã ăn sâu vào trong máu. Rất khó để xóa bỏ, nhưng cũng không phải là không thể.
- “Anh định làm gì bây giờ?” - Lập An Hạ đưa một ly sữa tươi đến trước mắt hắn, gặm nốt khúc bánh sandwich còn sót trên tay.
- “... Nhân viên quèn giống cô thì sao? Cũng không tệ quá chứ.”
- “E rằng trong một ngày anh đã bị đuổi việc.” - Lập An Hạ nhún vai.
- “Vì sao? Năng lực của tôi kém như vậy?” - Hắn nhíu mày.
- “Phân tán tư tưởng, không cho những nhân viên nữ khác làm việc!”
- “...”
- “Thế này đi, anh có thể nhờ ba người kia giúp mà?”
- “Thời gian này đang là giai đoạn nhạy cảm, e rằng tôi chưa thể ra ngoài. Đi làm lúc này sẽ gây ra một tiếng vang lớn, đối với bất kì ai cũng không có lợi. Chờ những trận họp báo và vụ xầm xì này lắng xuống rồi thì sẽ bắt đầu.”
- “Ơ, thế trong lúc này thì tôi nuôi anh á?”
- “Đành vậy thôi.”
- “Thế những card...”
- “Tài khoản đã bị đóng băng rồi, tôi cũng đã trả lại cho Mục Gia.”
- “Vậy... Chúng ta...”
- “Lương cô bao nhiêu một tháng?”
- “Cái này...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313786/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.