Cả tòa cao ốc của tập đoàn Mục Thị chìm ngập trong cả biển người. Những ánh đèn flash không ngừng nhấp nháy, tiếng nói, tiếng la hòa lẫn với nhau làm mấy đoạn đường gần xa bị tắc nghẽn. Mà bên trong Mục Thị, là một màn chia tay nức nở.
Mục Tống Thần ngước nhìn cả căn phòng làm việc mình đã gắn bó biết bao nhiêu năm, lồng ngực đột nhiên trống rỗng như vừa bị khoét đi cái gì đó. Hắn cúi đầu, nhìn từng tấc đất, nhìn từng ô cửa, nhìn từng vật dụng trong phòng, muốn khắc ghi thật sâu trong tâm khảm. Mục Tống Thần vừa mở cửa đi ra ngoài, thì bước chân đột nhiên dừng hẳn. Tất cả nhân viên trong Mục Thị xếp thành những hàng dài ngay ngắn nhìn chằm chằm hắn. Tư Liễu giơ tay, ra lệnh cho mọi người cúi người:
- “Tổng giám đốc Mục.”
Hắn cơ hồ muốn bật khóc.
- “Tổng giám đốc, anh đừng đi.”
Mọi người nhìn hắn, có người lên tiếng thút thít, cũng có người ra tiếng muốn giữ hắn lại. Mục Tống Thần đã gắn bó với Mục Thị từ lúc nó chưa phát triển như bây giờ, chỉ là một công ty bình thường mà thôi. Nhưng hắn rất có năng lực, đã cùng tất cả những nhân viên trong công ty không ngừng cố gắng, để ra được một Mục Thị như ngày hôm nay. Những lúc khó khăn nhất, những lúc tưởng chừng như sắp phá sản đến nơi, Mục Tống Thần vẫn không hề bỏ cuộc. Hắn vì công ty này hao tổn biết bao nhiêu tâm tư tình cảm, có lẽ Tư Liễu cũng hiểu được một phần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-365-ngay/2313784/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.