Edit: Kali
Beta:Byun
Thấy Bùi Duật Thành sắp ngã sấp xuống, Tần Hoan đứng gần đấy nhất lập tức muốn đi đỡ. Thế nhưng vừa tới gần một bước đã bị Bùi Duật Thành thẳng tay đánh bay ra ngoài.
"Mẹ nó..."
Tần Hoan ngã trên một đống mảnh vụn, kêu thảm rồi vịn eo bò dậy: "Suýt chút nữa thì quên. Lúc này không được tới gần lão đại... Nhị thiếu, tam thiếu, các người nhất định đừng qua... Đi sẽ bị đập cho ra bã đó..."
Lúc lão đại mất khống chế, ba người bọn họ cũng không chịu nổi chứ đừng nói đến Bùi Vũ Đường và Bùi Nam Nhứ.
Lâm Yên hoàn toàn không nghĩ tới người đàn ông lại đột nhiên thổ huyết, biểu cảm trên mặt gần như mất khống chế thì đột nhiên cứng đờ. Vẻ mặt trống rỗng ban nãy thì giờ thay vào đó là vẻ bối rối.
Lâm Yên ngơ ngác đứng yên tại chỗ nhìn người đàn ông trước mắt, ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể y như bị máu của anh dập tắt.
Bùi Duật Thành rốt cục đã chống đỡ đến cực hạn, cơ thể chậm rãi ngã xuống đất...
Con ngươi của Lâm Yên hơi co lại, dường như theo bản năng đưa tay đỡ lấy Bùi Duật Thành.
Tuy nhiên... Lại bị Bùi Duật Thành thẳng thừng né tránh đụng chạm...
Sắc mặt của Lâm Yên cứng nhắc, một giây sau động tác ngang ngược mà mạnh mẽ đỡ người Bùi Duật Thành dậy: "Anh phát điên cái gì chứ. Em mới là người sắp bị anh làm tức chết đấy, có được chưa?"
"Khụ khụ..." Bùi Duật Thành che ngực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169758/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.