Edit: Kali
Beta: Dochan
Mặt của Bùi Nam Nhứ đầy vẻ lo lắng bất an: "Nghiên cứu ở nước Mỹ không có một chút tiến triển nào cả. Hơn nữa anh cả lại không chịu phối hợp, chuyên gia có đến cũng vô dụng thôi..."
Bùi Nam Nhứ dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thật ra chuyện này anh cả quả thực làm hơi quá... Nếu là với người con gái khác nói không chừng có thể thỏa hiệp. Nhưng với tính cách thà làm ngọc vỡ cũng không làm ngói lành của Lâm Yên, uy hiếp cô ấy như thế chỉ sợ sẽ chỉ làm chuyện ngày càng trở nên tệ hơn mà thôi..."
Trong lòng Tần Hoan vẫn còn sợ hãi: "Anh nói đúng, quá đúng luôn! Anh nghĩ vì cái gì ảnh hưởng của Lâm Yên lại quan trọng như vậy? Năm đó không ai dám cản cô ấy. Là không dám đó! Cô em này cũng không phải dạng vừa! Ngay cả anh Duật vừa rồi cũng chăm nom không nổi! Dù mất trí nhớ cũng chẳng thay đổi một chút nào. Tính tình vẫn nóng nảy như vậy...
Thảm nhất là trạng thái của lão đại đã rơi vào mất khống chế, anh ấy cũng hoàn toàn không biết mình đang làm cái gì. Chẳng qua là theo bản năng mà dùng tất cả khả năng để giữ Lâm Yên lại...
Tôi thấy đợt này không ngưng được rồi... Chết chắc... Chết chắc rồi..."
Ánh mắt của Quý Lan lạnh lùng nhìn Lâm Yên, nghe tiếng cảnh báo đang liên tục kêu mà sắc mặt càng thêm âm trầm: "Tôi đã sớm nói rồi, cô ta chính là một quả bom hẹn giờ. Anh Duật sớm muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169755/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.