🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Uyên Ninh nằm bất động trên giường, vẫn trong tư thế bị hắn không chế, hai cổ tay đau buốt đến tê rần lên, nhưng cô không để ý tới. Lục Khải Ưng dù đã đi rồi, nhưng hơi thở cùng mùi thuốc lá của hắn vẫn thoang thoảng đâu đây, cô căm ghét đến mức muốn nín thở, cô thà chết còn hơn đem thứ mùi của hắn lấp đầy cổ họng mình.



Nước mắt rơi xuống rất nhanh đã khô lại, dính trên khoé mắt cô bết rít khó chịu. Cô không khóc, chỉ là đau đớn đến nỗi chảy nước mắt mà thôi.



May thấy Lục Khải Ưng biến mất, cũng yên tâm lên tìm cô, đây là lần hiếm hoi nhất cô ấy thấy thiếu gia của mình tức giận như vậy, May rất lo cho tinh thần của Uyên Ninh không chịu đựng nổi.



May nhẹ tay gõ cửa, đã hơn ba lần nhưng Uyên Ninh cũng không chút động tĩnh. May mới lớn tiếng gọi.



- Cô Trịnh, tôi là May đây, cô không sao chứ?



- ...



- Cô Trịnh, ngài ấy có lẽ đã đi rồi, cô cũng xuống dùng bữa đi, kẻo bị đau dạ dày thì không tốt đâu.



- ...



Hai bên tai của Uyên Ninh làm như bị ai đó bịt chặt, lùng bùng không nghe thấy May đang gọi mình. Trong đầu cô, từng dòng kí ức cứ như thác đổ, ùa về không xót một thứ gì. Gương mặt mẹ cô phúc hậu lắm, bà ấy rất thương cô, bà ấy vốn không muốn tiến thêm bước nữa đâu, nhưng từ khi cô chào đời, cô đã mất ba rồi, bà ấy sợ cô bị bạn bè trêu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699554/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cuộc Dây Dưa Không Lường Trước!
Chương 22: Chiếc váy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.