Là vì một người! 
Uyên Ninh chỉ thầm cảm thán một mình, nhưng không ngờ lại có giọng nói khác đáp lại, cô theo phản xạ nghiêng đầu về phía phát ra tiếng nói. 
- Ai? 
Rõ ràng là không có ai ở đây ngoài cô cả, Uyên Ninh còn tưởng là mình bị ù tai do gió thổi mạnh nên nghe nhầm. Cô bỏ qua một bên, chen vào đám hoa lan để đi tiếp về trước. Hoa được trồng đủ kiểu, đủ hình dạng. Trên đầu cô, cao hơn một chút, hoa sẽ trồng trong chậu bày trí theo một hàng dài đằng đẵng, dưới chân cũng đầy ắp hoa. 
Tai của Uyên Ninh cực kì nhạy bén, vừa bước đi đã cảm nhận được có tiếng bước chân đang theo sau mình, người đó thân thủ rất nhẹ nhàng, đi như không chạm vào đất, nhưng vì sơ xuất để quẹt vào lá hoa lan nên tạo nên âm thanh sột soạt rất nhỏ. 
Cô lần này không vội quay lại, để xem ở nơi này ai lại dám ra tay với 'nhân tình' của Lục Khải Ưng đây. 
Người đó nhanh như gió đã đứng ngay sau lưng cô, chỉ cách nửa ngón tay là có thể chạm vào nhau. Uyên Ninh nhếch mép cười, mùi hương lưu trên quần áo của người đó xộc vào mũi cô, không cần nghĩ, cô cũng thừa biết đó là ai. 
Ngay sau đó, bên hông phải của cô đột ngột bị người đó kề vào một vật khá nhọn, Uyên Ninh đoán đó là dao găm. Cô nhanh chóng chụp bàn tay lên bàn tay đang tấn công mình, người đó cũng nhanh hơn một chút, lập tức luồn lách bàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699552/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.