Đột ngột, vòng eo cô bị ai đó ôm lấy, lưng bị áp sát vào một vùng cơ bụng săn chắc rõ mồn một.
Vành tai nhạy cảm lập tức bị phả vào làn hơi nóng, cái hơi thở nồng đậm men theo mùi thuốc lá khiến Uyên Ninh giật thót mình. Là hắn, hắn vào đây từ khi nào chứ?
- Buông ra!
Cô cố sức gỡ đôi tay đang ôm chặt mình, hai bàn tay to lớn, từng sợi gân xanh nổi lên, miết nhẹ lên bụng cô. Hắn không nói gì, vẫn trong tư thế ôm cô từ sau lưng, hé miệng ngậm vào vành tai hơi lạnh vì vừa tắm xong. Mái tóc còn ướt, mùi hoa lan thơm lừng len lỏi vào mũi của hắn, khiến hắn cứ đắm chìm mãi không chịu buông. Nhìn lướt qua vết sẹo vô cùng mờ trên cổ cô, chỉ là đêm qua hắn âm thầm, nhân lúc cô ngủ mang thuốc đến thoa lên vài lần, đến giờ đã được kết quả như vậy, hắn rất hài lòng.
- Ưm...Lục Khải Ưng! Mau bỏ tay ra.
Uyên Ninh cảm thấy bản thân bị hắn ôm chặt đến mức máu đang dồn hết lên não, từng lớp da lớp thịt đột ngột nóng bừng. Cô nhạy cảm vì vành tai bị hắn cắn, đầu cứ liên tục ngọ nguậy không yên.
- Ninh, em thật thơm!
Chất giọng hắn rất khàn, thỏ thẻ vào tai Uyên Ninh, khiến cô sởn cả da gà. Chẳng lẽ hắn lại muốn tiếp tục, tiếp tục khơi dậy con người thứ hai của cô?
Uyên Ninh nghĩ đến đó, cộng thêm hành động biến thái của hắn lúc này, cô đành cắn răng buông thõng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-day-dua-khong-luong-truoc/2699556/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.