Thanh không biết tại sao bản thân mình lại muốn chạy lung tung như vậy.Vừa kết thúc chuyến sang Nhật cùng Phong và Sương để dự đám tang của mẹDương xong. Thanh lấy lí do đã lỡ thời gian xuất bản truyện của Chiến,nên phải đi loanh quanh để có cảm giác viết kết truyện, cô vòng vèo hếtthành phố này đến thành phố khác. Đúng hẹn gửi mail bản thảo về cho Tùng chỉnh sửa một chút và xin quyền xuất bản, sau đó lại tiếp tục “ngao duthiên hạ”. Nhiều lúc cũng phải cảm ơn Phong thật, ví dụ như anh sắp xếpcho Tùng ở bên cạnh cô, quả là đã giúp đỡ cho cô quá nhiều đi. Nếukhông phải có Tùng, sao Thanh dũng cảm bỏ bê công việc mà chơi bời xảláng như vậy cơ chứ.
Hôm nay là tết dương lịch nhưng Thanh đang ngồi trên tàu dập dềnh ra đảo Hòn Tằm, cũng không biết dũng khí nào khiến cô hành động như vậy. Chỉlà một quyết tâm rất thôi thúc, vội vã ép bản thân tự điều trị cho chứng sợ nước của mình. Thay vì chọn đi ca nô mất bảy phút, Thanh lại bắt bản thân ngồi trên tàu những ba mươi phút. Nhưng có lẽ Thanh sai rồi, côvội vàng cho rằng mình đã chuẩn bị tinh thần rất kĩ, cố chấp không chịuphòng thủ một viên thuốc chống say, để bây giờ là biết bao cảm giác ậpđến. Dạ dày lục đục khó chịu, đầu óc váng vất hoang mang. Kèm theo nỗisợ hãi vô hình khi mặt nước dập dềnh khiến trái tim Thanh như bị bópnghẹt. Hô hấp trở nên khó khăn cực độ, trước mắt lúc tối sầm khi lạisáng chói, mà chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-cho-anh-thang/2952910/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.