Về nhà đượcđãi ngộ tất nhiên là không cần phải nói, Từ Man và mẫu thân vừa bước racửa cung, phụ thân Từ Văn Bân biết được tin, sáng sớm đã mang theo giabộc tự mình đến chờ ngay cửa cung, đợi đến khi về phủ, còn chưa hoàntoàn dàn xếp xong, hai ca ca đã sớm ngóng trông, dưới ánh mắt không vuicủa phụ thân, dưới vẻ mặt bất đắc dĩ của mẫu thân, mà trốn học, vô liêmsỉ ở lại khuê phòng của Từ Man, dường như không thèm để ý đến hình phạtcủa cha mẹ giành cho sau đó.
Từ Man tựavào đầu giường, nhìn tấm màn che vừa quen thuộc lại xa lạ, vuốt tấm chăn gấm màu đỏ, ngửi mùi hoa sen thoang thoảng như có như không trongphòng, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thoáng có chút phiền muộn nhìn hoađào xinh đẹp bên song cửa sổ. Nàng đến thế giới này cũng chưa bao lâu,nhưng ở trong hoàng cung nửa tháng, cũng đã bắt đầu thấy nhớ mọi thứ của phủ Đại trưởng công chúa rồi. Nhớ nhung chiếc giường của nàng đã lâukhông nằm, nhớ mùi hương trong phòng nàng, nhớ đám tỳ nữ tới lui trongphòng, còn có ánh mắt nhìn như nghiêm khắc, thật ra là sủng nịnh của mama giáo dưỡng. Nàng cũng lần đầu tiên nhận ra, trong bất tri bất giác,nàng đã xem nơi này là nhà của mình, cũng xem vợ chồng Đại trưởng côngchúa với diện mạo giống cha mẹ ở kiếp trước như cha mẹ ruột của mình,cũng xem hai ông anh trai nghịch ngợm phá phách, luôn thích chọc ghẹomình, trở thành anh ruột của mình, người thân của mình…
Đã đến nơinày, thì an ổn mà ở thôi, nói thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127412/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.