Từ Man cảmthấy, mình chính là một con heo, còn là loại heo nuôi lớn để lấy thịt,bằng không sao nàng có thể nghĩ ra một cái chủ ý cùi bắp như vậy được,dù nàng giả vờ ngây thơ chỉ vào viên đá nũng nịu cũng được vậy, so vớibây giờ đang nằm bẹp dí trong tẩm cung Hoàng hậu, cái chân gãy treo lên, mỗi ngày ngẩn người đếm hoa văn trên đỉnh màn che thì tốt hơn nhiều.
Kỳ thật, cho tới bây giờ Từ Man đều cho rằng, chuyện lần này là do mình may mắn, bởi vì đã biết trước là Hoàng hậu sẽ vì ngã mà sẩy thai, hơn nữa chắc chắncòn có trưởng công chúa ở đây, Từ Man mới có thể nghiêm túc đi quan sátnhững thứ mà ngày thường người khác không để ý.
Đối với TừMan vốn từng xem qua truyện cung đấu mà nói, bình thường tình huống cóthể khiến cho Hoàng hậu ngã đại khái chia làm 2 loại, một loại là vậtsống, một loại là vật chết. Vật sống là gì, Từ Man tạm thời chưa nhìnthấy, như vậy nàng có thể chú ý, chỉ có thể là vật chết, vì thế, viên đá cuội nguyên bản không nhìn thấy được kia, vừa vặn ở dưới ánh mặt trời,lại âm thầm lộ ra ánh sáng bóng loáng không được bình thường, lại thêmdầu trơn lấp lánh, là đã tập trung đầy đủ lý do, khiến cho Từ Man muốnđánh cược một phen. Mặc dù cũng có thể viên đá kia chỉ là bị người đitới đi lui lâu ngày mà mài nhẵn, chứ không phải là hại người gì, thìcùng lắm là Từ Man bị mẫu thân thuyết giáo một phen, nhưng sự thật chứng minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-thuong-vi/2127411/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.