Diêu Ngạn nhẹ nhàng quay về phòng ngủ. Cô nhìn Tưởng Nã người lấm tấm mồ hôi nằm trên giường, đi đến bên ghế sofa lấy điện thoại di độngtrong ba lô.
Diêu Ngạn bước ra cửa lần nữa, cô dừng lại quay đầu nhìn anh, mắt côbỗng ngân ngấn lệ nhưng tích tắc sau đã biến mất, giống như mọi thứ chỉlà ảo giác.
Máy vi tính trong phòng làm việc chạy ro ro. Diêu Ngạn gọi một cuộcđiện thoại đến công ty viễn thông, rồi lại tùy tiện gửi một tin nhắn.Màn hình điện thoại vừa tối xuống, thư mới liền xuất hiện, không khácchữ nào với tin nhắn cô mới gửi đi. Một lát sau, đoạn ghi âm trò chuyệncũng truyền tới.
Diêu Ngạn thừ người, một lúc sau cô thở ra nặng nề. Mày mò cả buổi,cô cũng hiểu đại khái. Cô lưỡng lự dừng con trỏ trên hàng chữ “Khôi phục cài đặt gốc”.
Phòng làm việc trống trải không có gió lùa vào cũng chẳng có sinhkhí. Tiếng xe cộ loáng thoáng trên trung lộ Lý Sơn xuyên qua cửa số khóa kín truyền vào trong.
Diêu Ngạn nhớ lại ngày Tường Nã chất vấn cô. Buổi tối hôm đó, cô điăn cùng Thẩm Quan, cố tình không nghe điện thoại của anh. Anh ném hỏngdi động của cô nhưng sau đó đền cho cô một chiếc điện thoại thông minh.Cô cũng coi như anh vui buồn thất thường, hóa ra tất cả chỉ vì di độngmà anh cho cô có cài phần mềm nghe trộm, còn điện thoại cũ của cô khôngphải điện thoại thông minh, không cài đặt được.
Diêu Ngạn cười tự giễu bản thân, chậm chạp tắt máy vi tính.
Cô ngồi buồn xo trong phòng làm việc. Khi ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-chien-chinh-doat/91152/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.