Hai người họ mỗi người một phòng.
Loại hình nhà nghỉ này, thiết bị cách âm rất kém.
Bạch Nguyệt nghe thấy tiếng rên rỉ của phòng bên cạnh truyền lại, cô trằn trọc khó ngủ bởi tiếng ồn đó.
Đôi tình nhân phòng bên cạnh… dường như không cần ngủ hay sao vậy.
Không dễ dàng mới lắng lại, nhưng được một lúc lại gì gì đó.
Bọn họ còn dựa trên chiếc tường ngăn với phòng cô mà làm chuyện đó, uỳnh uỵch uỳnh uỵch, tiếng kêu của bạn nữ rất thê thảm.Ồn đến mức khiến Bạch Nguyệt muốn sụp đổ.
Cô ra ngoài hít thở không khí, đợi họ làm xong chuyện đó rồi mới quay lại.
Không khí nơi thôn quê tốt hơn ở thành phố rất nhiều.
Mặc dù cũng rất nóng lực, muỗi cũng rất nhiều.
Ánh trăng sáng vằng vặc, trong những ngọn cỏ ẩn nập những chú đom đóm đang bay lượn.
Đã rất lâu rồi cô chưa nhìn thấy đom đóm.
Còn nhớ hồi nhỏ, cô bỏ rất nhiều đom đóm trong chai, rồi để trong màn của mình, nhưng, đom đóm rất ít khi phát sáng trong màn, chúng chỉ phát sáng, vui vẻ khi được tự do bay lượn trên đồng cỏ.
Bạch Nguyệt cảm thấy như đã đánh rơi thứ gì đó sau lưng.
Cô quay đầu, cánh cửa sổ phòng bên cô lộ rõ một cô gái đang nằm sấp.
Cô gái dường như không mặc quần áo, nhoài trên nền đất, vội vàng kéo rèm cửa sổ lại.
Bạch Nguyệt nhìn trên đất, là một chiếc áo màu hồng đỏ.
Trên chiếc áo có viết dòng chữ “cứu tôi” màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226645/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.