Cố Lăng Kiệt leo lên đảo.
Những thương binh đã tản ra rồi.
Trên đảo có rất nhiều hố, khói thuốc màu đen còn sót lại rất nhiều, không khí vô cùng khó chịu.
Cố Lăng Kiệt nhanh chóng nhìn xung quanh, đôi mắt lạnh băng với đầy sự giận dữ và căm phẫn, lạnh lùng ra lệnh: “Những nơi bán mìn ở nước A không có nhiều, trong vòng hai mươi tư tiếng, tôi muốn tra ra tất cả những người bán và người mua.”
“Rõ.” Trung tá Thượng nơm nớp lo sợ.
- --
Biệt thự của Tô Khánh Nam.
Bạch Nguyệt đứng đằng sau lưng hắn, lạnh nhạt nhìn hắn nhập mật khẩu: 19920316.
Đã từng có lúc, cô tưởng rằng hắn lấy ngày sinh của mình làm mật khẩu nên cũng cảm thấy xúc động.
Thì ra cô và Hình Cẩm Nhi lại trùng ngày sinh.
“Khánh Nam, anh về rồi à.” Hình Cẩm Nhi đứng ở cửa, nghiêng đầu gọi một cách đầy nũng nịu.
Bạch Nguyệt nhìn Hình Cẩm Nhi với vẻ lạnh lùng.
Cô ta mặc váy rất ngắn, chỉ cần khẽ cử động cũng có thể nhìn thấy được quần lót ở bên trong, từng lỗ ở đôi tất lưới cũng tôn nên da thịt trắng mịn của cô ta.
Bạch Nguyệt khẽ cong khóe miệng.
Con gái của Thống đốc, cũng đem ra bán được sao?
Hình Cẩm Nhi nhìn thấy Bạch Nguyệt ở sau lưng Tô Khánh Nam, hơi sửng sốt, lại nở nụ cười ngọt ngào: “Chị à, chị cũng đến sao.”
Bạch Nguyệt không quan tâm tới cô ta, bước vào trong.
Trên bàn có để một bình rượu vang đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226637/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.