Tô Khánh Nam nhìn thấy những giọt nước mắt của cô, trong lòng thắt lại, không khỏi khó chịu.
Hắn không yêu Bạch Nguyệt, từ ngày đầu tiên tiếp xúc với cô, hắn đã có mục đích khác.
Hắn muốn tiếp cận Hình Bắc Xuyên.
Nhưng hắn không ngờ rằng, Hình Bắc Xuyên lại không muốn nhận đứa con gái là cô.
Hắn vô cùng hối hận, không muốn cưới cô nên đã dàn dựng vụ bắt cóc.
Khi cô thoát được ra ngoài khỏi vụ bắt cóc lại bị người ta hãm hiếp, hắn vô cùng nổi giận.
Cô cứ đòi lấy hắn cho bằng được.
Hắn muốn giày vò cô nên mới đồng ý cưới cô.
Nhưng khi cô muốn ly hôn, thì hắn lại hiểu được cảm giác trong lòng mình, hắn không hề muốn vậy.
Hắn không biết vì cái gì, cảm xúc hơi rối loạn: “Ly thân trước đi, ly thân một tháng, nếu như tôi thấy tôi không cần cô, thì sẽ ly hôn với cô, trong vòng một tháng cô đừng làm gì có lỗi với tôi.”
Bạch Nguyệt vui tới phát khóc, hình như đã thấy được tia nắng của hi vọng.
Cô cầm túi sách, gần như là chạy chốn, rời khỏi nơi ở của hắn.
Hình Cẩm Nhi cười vô cùng đắc ý.
Coi như là Bạch Nguyệt thức thời.
“Khánh Nam!” Đôi tay của Hình Cầm Nhi không hề thành thật mà sờ soạng đùi Tô Khánh Nam: “Chị đi rồi, chúng ta tiếp tục thôi nào.”
Tô Khánh Nam cảm thấy không còn chút hứng thú nào cả: “Cẩm Nhi, em hãy về trước đi đã.”
“Vậy được, em sẽ đi về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-vo-den-tan-cung/3226638/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.