"Đột nhiên trở nên nóng nảy?"
Đường Lâm cau chặt mày, đồng tử màu đen có chút mờ mịt. Đúng ra tính tình của heo rất ngoan ngoãn, không thể xuất hiện cảm xúc nóng nảy mới đúng. Chẳng lẽ ăn nhầm cây leo nào có tính mạnh?
Cô chỉnh lại váy thú, mấp máy môi, nói: "Trong khoảng thời gian này là ai chăm sóc heo? Có phải cho nó ăn rau dại có thuộc tính mạnh không?" Thời không này có rất nhiều sinh vật kỳ diệu. Có vết xe đổ của quả đỏ, Đường Lâm chú ý nhiều hơn.
"Trong khoảng thời gian này vẫn là tôi chăm sóc heo. Thức ăn cũng đều là dây khoai lang mà Horry cắt ở gần đây, không khác với bình thường lắm." Joss nghiêm túc nghĩ lại, nhớ lời Đường Lâm đã dặn dò. Tất cả mọi người trong bộ lạc đều dốc lòng chăm sóc heo và những dã thú khác, chỉ sợ chọc phải tai họa gì. Từng tốp luân phiên canh giữ ở nhà gỗ trông bọn chúng.
"Vậy à? Vậy chúng ta cùng đi xem xem." Nghi ngờ không thôi, Đường Lâm quay sang nhìn, nói: "Lord, anh đi theo em một chuyến. Mấy cây lúa nước này phải chăm sóc đặc biệt. Nói với những người khác trong bộ lạc đừng đạp hỏng."
Cô đã thấy sự dã man của những người thú này, bất kể là cao hứng hay tức giận đều thích dùng nắm đấm để giải quyết, động một chút là khôi phục hình thú để đánh nhau. Tốc độ xây nhà gỗ trong bộ lạc lại được đẩy nhanh không ít.
Vì vậy Đường Lâm buồn bực không ít. Nhưng đây được coi là niềm vui thú duy nhất của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-thu-trien-mien/1623962/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.