Ngã như thế, Tạ Nghiên bị trật eo, ngày hôm sau lại được Hoắc Duyên Niên bế lên xe. Cậu vô cùng nghi ngờ Hoắc Duyên Niên có coi cậu là tạ sắt nâng lên không.
“Hai buổi sáng này bác sĩ Nghiêm sẽ tới mát xa cho cậu.” Hoắc Duyên Niên ngồi ở ghế phụ, nghiêng đầu nhìn Tạ Nghiên đang ngồi úp sấp phía sau, khoé miệng không nhịn được cong cong.
Tạ Nghiên uể oải lên tiếng, tối hôm qua cậu được Hoắc Duyên Niên ôm lên giường, lập tức có chút đau, sau đó Hoắc Duyên Niên nhờ quản gia tìm thuốc mỡ dán lên.
Thuốc mỡ kia rất khó ngửi, Tạ Nghiên bất chấp tất cả cho Hoắc Duyên Niên ôm mình ngủ một giấc. Sáng nay thức dậy toàn thân hai người có mùi thuốc mỡ, buổi sáng lúc bác sĩ Nghiêm mát xa cho cậu, người giúp việc liền đem chăn ga trải giường giặt sạch.
Không hề hay biết dáng vẻ này của cậu không thể ngồi bình thường được, cậu càng không nghĩ tới cha mẹ nguyên chủ sẽ nghĩ thế nào về cậu và Hoắc Duyên Niên.
Cả người Tạ Nghiên nằm sấp ở ghế sau, trong lúc xe chạy vững vàng, chợp mắt lại một lúc. Giấc ngủ này rất ngon, xe dừng lại Tạ Nghiên vẫn còn chưa tỉnh.
Nữa người Hoắc Duyên Niên thò vào trong xe, nhìn lướt qua cái mông đang vểnh lên của Tạ Nghiên, dùng ngón tay chọc một cái vào eo cậu.
“Đau!!” Tạ Nghiên giương mắt lên lập tức nhìn thấy thủ phạm.
Bị Tạ Nghiên tức giận trừng mắt, Hoắc Duyên Niên nhìn bộ dạng này của cậu cảm thấy thú vị, nhịn không được cười khẽ một tiếng.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1073126/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.