Editor: LunaYang97
Nắng trưa chói chang, chiếu mạnh qua tấm kính trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ.9
Tạ Nghiên tỉnh dậy đưa tay che chăn lên trên đầu, tấm nệm êm ái phía dưới khiến Tạ Nghiên không muốn rời đi, sau khi xoa xoa chiếc gối mềm mại vài lần, Tạ Nghiên trở mình và tiếp tục ngủ.
Vài giây sau.
"!" Hôm nay anh sẽ đến cô nhi viện để đón con trai hoặc con gái về nhà!
Bây giờ là mấy giờ Tạ Nghiên không nhớ mình đã ngủ lúc nào, vì quá phấn khích mà đọc truyện Mary Sure cẩu huyết văn một lúc, nhìn nó thì bất tỉnh, điện thoại vẫn còn ở trên giường.
Đưa tay tìm kiếm bên kia, đột nhiên lòng bàn tay Tạ Nghiên chạm vào một cỗ ấm áp, cẩn thận miêu tả thì ra là lòng bàn tay người.
Tạ Nghiên là một đứa trẻ mồ côi cha mẹ, không nhớ rằng có người thứ hai trong nhà của mình, vì vậy anh ta là một kẻ trộm?
"Tạ Nghiên, giả vờ ngủ có thú vị không?" Một giọng nói buồn ngủ khàn khàn và rất từ tính vang lên bên tai anh. Tạ Nghiên mở mắt ra với một tiếng "phành phạch", ngồi dậy, đồng thời cảnh giác nhìn qua.
Cùng lúc đó chạm vào ngăn kéo bên cạnh giường, trong đó có một cây gậy selfie chắc chắn, có thể sử dụng như một vũ khí.
Đập vào mắt là một khuôn mặt sắc sảo, người đàn ông này không giống vẻ đẹp của Tạ Nghiên, nam nữ không thể phân biệt được ngay cả với khuôn mặt không biểu tình. Đuôi mắt nhướng lên, sống mũi cao, lông mày sắc sảo và đôi mắt đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1854594/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.