Hoắc tổng rất ít lướt web nên không hiểu được câu Tạ Nghiên nói thế là mắng mình, rất hài lòng cất điện thoại, chuẩn bị xem lịch trình của mình tranh thủ làm xong đi đón Tạ Nghiên.
Tạ Nghiên đi cùng Hàn Mạt Mạt cả một buổi chiều nhìn cô ta quyến rũ thầy dạy piano, đầu óc choáng váng chuẩn bị về nhà ăn cơm tối, bên này người giúp việc vừa dọn bát đũa xong, Hoắc Duyên Niên đã trở về.
“Cậu đã đăng ký chưa đấy?” Câu đầu tiên Hoắc Duyên Niên nói khi trở về nhà.
“Đăng ký rồi.” Tạ Nghiên mỉm cười.
“Tuy rằng chân cậu tốt rồi, nhưng mà cũng phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng, sau này tôi sẽ đưa cậu về.” Khóe miệng Hoắc Duyên Niên cong lên, tâm trạng rõ ràng rất tốt.
Tạ Nghiên gật đầu ngồi ở chỗ của cậu, trên mặt vẫn giữ nụ cười, Hoắc Duyên Niên thấy thế, mơ hồ cảm thấy nụ cười của Tạ Nghiên có gì không đúng lắm.
“Sáng mai tôi có một hội nghị video xuyên đại dương, có thể buổi chiều mới về nhà với cậu được.” Hoắc Duyên Niên ngồi bên cạnh Tạ Nghiên, hai người ăn cơm cùng nhau. Đối với việc sáng mai không thể về nhà đúng giờ với Tạ Nghiên, Hoắc Duyên Niên cảm thấy mình không giữ lời hứa, phá lệ gắp tôm cho Tạ Nghiên.
Tạ Nghiên ăn rất nhiều tôm nên không đụng vào tôm mà Hoắc Duyên Niên gắp. Hoắc Duyên Niên thấy thế cho rằng Tạ Nghiên đang tức giận, lại gắp một miếng thịt dê cho Tạ Nghiên, đúng lúc Tạ Nghiên không thích ăn thịt dê.
Hoắc Duyên Niên cho dù có dỗ Hàn Mạt Mạt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1073125/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.