“Tú Tú, đã lâu không gặp cô gầy đi nhiều rồi! Xinh đẹp hơn trước đó nha!”
Chị gái nhỏ đó đưa Tạ Nghiên vào thang máy, đang muốn rời đi đột nhiên Mạt Mạt chủ động lên tiếng.
Không có cô gái nào không thích được người ta khen xinh đẹp cả, nhưng mà chị gái nhỏ kia tên Tú Tú làm bộ không nghe thấy, chờ cửa thang máy vừa đóng tiêu sái xoay người rời đi.
Chị gái nhỏ quay lại quầy lễ tân thay đổi sắc mặt không lạnh lùng như lúc nãy nhìn Hàn Mạt Mạt nữa.
“Chị Yến, vừa rồi chị không nhìn thấy Hàn Mạt Mạt có mặt mũi chủ động nói chuyện với em đâu, cười chết em rồi. Cô ta thật đúng là coi Hoắc thị chúng ta là nhà của cô ta mà.” Vẻ mặt Tú Tú khinh thường, ghét bỏ nhắc Hàn Mạt Mạt.
“Đúng vậy, lúc trước còn là thư ký Hoắc tổng, cô ta không để ai vào mắt. Bây giờ từ chức rồi còn dám đi theo vợ của tổng tài chúng ta tới đây.” Chị Yến đẩy cà phê nóng đến trước mặt Tú Tú.
“Ngày đó, em mua cà phê cho lão phù thủy bộ phận quan hệ công chúng, Hàn Mạt Mạt đi ngang qua nói cô ta muốn uống, em không cho. Buổi chiều gây khó dễ cho em, ở trước mặt quản lý nhân sự nói em khinh thường, đối xử không công bằng với cô ta. Cô ta có bản lĩnh đi tìm Hoắc tổng, hại em thiếu chút nữa mất việc, mỗi ngày còn phải đưa cho cô ta một tách cà phê. ”
“Quên đi, Hàn Mạt Mạt nghèo kiết xác như thế chưa từng uống cà phê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1073122/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.