Cuối cùng Tạ Nghiên vẫn đi với Hàn Mạt Mạt lên lớp học piano.
Ai bảo ba ngày sau Tạ Nghiên nhận được điện thoại của cha mẹ nguyên chủ, nói nhớ cậu nên gọi bảo cậu cuối tuần về nhà ăn cơm.
Hoắc Duyên Niên và cậu không quen, hai người sống cùng nhau không thành vấn đề, nhưng đó lại là cha mẹ nguyên chủ, Tạ Nghiên mở miệng nói vài câu không chừng có thể phát hiện ra cậu có gì đó không đúng.
Cậu cho rằng Hoắc Duyên Niên ở cạnh cậu còn có thể thay cậu che giấu một chút, ai biết tên kia bởi vì cậu không đi với Hàn Mạt Mạt nên đơn phương chiến tranh lạnh với cậu, mấy ngày nay cũng không để ý tới.
Không còn cách nào khác, Tạ Nghiên đành phải đồng ý đi với Hàn Mạt Mạt, lúc này Hoắc Duyên Niên mới khôi phục bình thường, đồng ý về nhà với cậu.
Mấy ngày nay Tạ Nghiên ở nhà dưỡng bệnh, mỗi ngày Hàn Mạt Mạt đều gọi điện cho cậu nói muốn đến thăm. Tạ Nghiên không đồng ý, may mà Hàn Mạt Mạt không đi hỏi Hoắc Duyên Niên, để Tạ Nghiên thừa dịp Hoắc Duyên Niên đi làm, cậu thoải mái ngủ trên giường lớn vài ngày.
Ngủ đủ giấc, tinh thần Tạ Nghiên rất tốt, sắc mặt hồng hào, mỗi lần soi gương nhìn hai má giống như trứng gà lột vỏ nhịn không được nhéo nhéo.
Chính là bởi vì sắc mặt quá tốt, nên buổi sáng Tạ Nghiên mặc đẹp xuống lầu ăn sáng còn bị Hoắc Duyên Niên trừng mắt một cái.
Lúc này Tạ Nghiên ngồi ở một nhà hàng gần Hoắc thị ăn cơm trưa, mà ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-phan-dien-trong-van-cau-huyet-ket-hon/1073121/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.