Hôm đó, Dạ Đông Tuyết lại lén ra ngoài. Đang chăm chú hái rau và thảo dược, Dạ Đông Tuyết bị một tiếng nói làm giật mình.
- Lại gặp nhau rồi!
Nhìn thấy Tang Ly, Dạ Đông Tuyết nhớ tới mấy ngày nay lúc nào cũng bị hắntrêu chọc làm nàng liền như con mèo dựng ngược lông lên, hăm hăm trừnghắn. Thấy Dạ Đông Tuyết cư xử với mình như vậy, Tang Ly thật không buồn, thật sự không buồn cười đâu. Tang Ly cười lên ha hả làm Dạ Đông Tuyếtcàng tức tối, không để ý đến hắn nữa, tiếp tục công việc của mình.
- Này muội muội, đang làm gì vậy?
Tang Ly nhìn Dạ Đông Tuyết tò mò hỏi. Dạ Đông Tuyết vẫn chú tâm chui vào lùm cây sắp đặt gì đó, xong mới ló đầu ra nói:
- Mẫu thân của ta không khỏe. Ta muốn bẫy vài con thú nấu cho người ăn.
Tang Ly mở to mắt nhìn nàng, như không thể tin được. Hắn lại hỏi:
- Trong nhà chỉ có hai người thôi sao?
Dạ Đông Tuyết còn bực bội nhưng vẫn nói thật:
- Còn có phụ thân ta và những tỷ muội khác. Nhưng chúng ta không ở cùng.
- À.
Tang Ly hô lên một tiếng xem như đã hiểu. Chuyện tam thê tứ thiếp này hắnnhìn đã quen, đoán rằng đó chí ít cũng là một nhà giàu có đi, hẵn là mẫu thân nàng không được sủng ái nên cuộc sống mới khó khăn như vậy.
Tang Ly cười cười nói:
- Cái bẫy này đến chừng nào mới bắt được thú chứ, để ta đi bắt cho nàng vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nhay-duoi-anh-trang-do/2867182/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.