Nhìn hướng của Dụ Đồng, là từ thôn Đào Vân tới. Khúc Kim Tích nhớ quê của Dụ Đồng là ở Dương Thành,
cách thành phố M mấy nghìn km.
"Bộ phim mới của anh lấy cảnh ở đây, nhớ ra ngày mai là ngày giỗ của bà em nên qua thắp hương
trước."
Quả thực là trùng hợp, sau khi Dụ Đồng do dự một hồi, vừa hay hôm nay có thời gian nên anh ta quyết
định theo những ký ức trước đây của mình đi đến thôn Đào Vân, thắp cho bà Khúc một nén hương.
Không ngờ rằng dọc đường đi lại gặp phải Khúc Kim Tích.
Một số hình ảnh hiện lên trong tâm trí của Khúc Kim Tích - Dụ Đồng đã từng cùng nguyên chủ về quê
tảo mộ.
Dụ Đồng liếc nhìn cô, trên người trừ cái túi ra thì không mang theo hành lý gì cả, ánh mắt anh dừng
lại trên chiếc túi.
Có vẻ như Thẩm Thính khá hào phóng với cô. Dụ Đồng ngẩn người suy nghĩ.
Dụ Đồng: "Thẩm Thính không cùng em trở về sao?"
"Chúng tôi cùng nhau trở về." Khúc Kim Tích theo bản năng nói, "Nhưng anh ấy có việc phải trì hoãn
trong thành phố, vì vậy tôi mới quay về trước." Sau khi im lặng một lúc, Dụ Đồng lại hỏi: "Hai
người định khi nào thì công khai?"
Không đợi Khúc Kim Tích trả lời, anh ta nói: "Bỏ đi, không cần nói với anh."
Khúc Kim Tích chỉ đành ngượng ngùng ngậm miệng lại.
Dụ Đồng đưa đồng hồ lên nhìn thời gian: "Buổi tối có cảnh quay, anh đi đây."
Lướt qua Khúc Kim Tích, anh ta đi về phía trước mà không ngoảnh đầu lại, đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716314/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.