Đôi mắt của người đàn ông âm trầm, ở nơi sâu thẳm mơ hồ có thể nhìn thấy một ngọn lửa lập lòe. Lòng 
bàn tay to lớn nóng hừng hực ôm lấy vòng eo thon thả của cô gái. Hơi nóng như muốn xuyên qua bộ đồ 
ngủ đốt vào da thịt, rồi từ da thịt lan ra toàn thân. 
Đôi mắt của cô sáng lạ thường, da thịt mang màu đỏ ửng của người say. "Khúc Kim Tích, em có biết 
mình đang nói cái gì không?" 
Khúc Kim Tích buông tay khỏi cổ áo của anh. Sau khi bị cô túm lấy, cổ áo của bộ đồ ngủ trở nên lỏng 
lẻo, ánh mắt cô nhìn sang, một tay còn không an phận duỗi vào. 
Thẩm Thính không nhúc nhích, mặc cho cô làm xằng làm bậy, trong đôi mắt sâu thẳm có một tia giãy 
dụa. 
Cô say rồi. 
Phải là một quân tử. Quân tử. 
Quân tử. 
... 
Tay của Khúc Kim Tích mò xuống hết cỡ, miệng lẩm bẩm: "Tôi đã muốn sờ vào cơ bụng này từ lâu. Thèm 
chết tôi rồi." 
Khi tỉnh táo, cho cô cả ngàn cái gan cũng không dám nói ra lời này. 
Trong căn phòng yên tĩnh, tuy rằng tiếng lẩm bẩm của cô không rõ cho lắm nhưng Thẩm Thính ở gần như 
vậy, nên anh vẫn nghe thấy rõ ràng. 
Anh lại không biết rằng cô luôn thèm muốn thân thể của mình. 
Bình thường cô sợ anh chết đi được, trước giờ không biết trong lòng cô vốn dĩ đã có suy nghĩ như 
vậy. 
Trong lòng Thẩm Thính khẽ động, động tác dứt khoát nhưng không vội vàng, chọc vào gò má ửng hồng 
của cô, thấp giọng hỏi: "Tại sao lại sợ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ngay-ly-hon-voi-dai-lao-toi-bien-nho/1716313/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.