Hạ Tịch đang định quay lại động thủ với người kia thì nghe thấy một giọng nói: "Cô thấy bất ngờ đúng không? Vì sao cô gái trong ảnh lại giống tôi và Tiểu Hạ thế."
Thì ra đó là Tiểu Nhiên, do phát hiện trên tầng 3 có ánh sáng nên đã đi lên kiểm tra thử nhưng có vẻ như cô ấy không có ý định báo chuyện này với nữ quản gia, ngược lại còn mang nhiều tâm sự đến nói chuyện với cô. Hạ Tịch nhìn vào bức ảnh kia một lần nữa rồi trả lời: "Đúng vậy."
Tiểu Nhiên cúi mặt xuống thở dài, kể cho cô nghe về quá khứ năm xưa:
- "Thực ra chúng tôi là tam bào thai, vì một lí do nào đó mà ba mẹ đều đã vứt bỏ chúng tôi đi. Người trong ảnh là chị cả của tôi, Tiểu Mộc. Mặc dù chỉ sinh cách nhau thời gian k lâu nhưng chị ấy là người trưởng thành nhất và có thể lo chu toàn mọi chuyện. Đúng như lời Tiểu Hạ nói, chúng tôi là do nữ quản gia nhặt về và nuôi nâng, nhưng chị ấy lại không nói chính là nhờ Tiểu Mộc cầu xin mà ba chị em tôi mới có ngôi nhà êm ấm.
Đến năm chúng tôi 16 tuổi, cũng là lúc thiếu gia chuyển ra ở riêng, người giám hộ là bà ấy được thăng chức trở thành quản gia trong nhà, giúp đỡ cả ba chúng tôi làm việc suôn sẻ ở đây. Trong khoảng thời gian đó, Tiểu Hạ nảy sinh tình cảm với thiếu gia nhưng chỉ âm thầm đứng nhìn. Còn Tiểu Mộc, chị ấy lại là người được thiếu gia để ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-muc-tieu-pha-vo-quy-tac/2844325/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.