Lăng Bân nói xong thật nhanh, lại dùng con ngươi hung tợnnhìn chằm chằm Sở Liên Nhi, bộ dáng hận không thể bầm thây nàng vạn đoạn, SởLiên Nhi vỗ trán rên rỉ, sao nàng làm chuyện xấu luôn bị phát hiện.
Trước kia nàng luôn không chút kẻ hở chỉnh kẻ địch thảm hề hề,sao mỗi lần gặp phải Đông Ly Thuần, luôn xảy ra chuyện, thật là trộm gà khôngđược còn mất nắm gạo.
Là vận khí của nàng quá xui, hay là Đông Ly Thuần có thầnlinh hộ thể, một lần hai lần ba lần đều để cho hắn tránh thoát “Độc thủ” củanàng.
Ở trong phủ hoàng tử, nàng luôn tăng thêm rất nhiều hương liệuvào trong quần áo của đám người Tú Mai Thanh Hà luôn khi dễ nàng, khiến chotoàn thân các nàng ngứa ngáy, cuối cùng đưa đến da thối rữa, Tú Mai thảm nhất,cuối cùng bởi vì sự ác chỉnh của nàng mà bị Đông Ly Thuần đuổi ra khỏi phủhoàng tử.
Nhưng, nàng thật không nghĩ ra, hương liệu giống nhau, hữu dụngvới Tú Mai, vì sao đối với Đông Ly Thuần sẽ vô dụng đây?
Còn có lần này, nàng chạy ra khỏi Nam Lăng rồi, liền vơ vétvật độc chung quanh, theo trí nhớ mà hái hoa cỏ để luyện chế kịch độc, có đôikhi, khi ăn rau cải và thực vật nào đó chung với nhau sẽ ngộ độc thức ăn, lúctrước nàng từng học phối hợp thức ăn, dĩ nhiên biết rau cải gì có thể cùng ăn vớinhững phấn hoa nào, mà có ít phấn hoa ăn chung sẽ đưa tới ngộ độc thức ăn.
Nàng cũng biết, chung độc trong cơ thể mình không để chonàng có thể thoát đi khống chế của Đông Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841621/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.