Người mặt ngoài nho nhã, khi phát động giận, so với núi lửabộc phát còn đáng sợ hơn.
Hiện tại Sở Liên Nhi đã hoàn toàn cảm nhận được.
Trước kia công phu ở trên giường của Đông Ly Thuần là dũngmãnh mà lại cuồng dã, nhưng đối với nàng lại rất ôn nhu, làm rất đủ bước đầu, đểcho nàng cảm nhận cảm giác được che chở.
Nhưng, nàng bây giờ, thân thể bị hắn mãnh liệt đút vào, dụcvọng bị kích phát ra đang gọi ồn ào, như kích động trong biển sâu, bị thuỷ triềuhung mãnh cuốn lên trời, một giây kế tiếp, lại bị hung hăng ném vào đáy biển, mặccho vô tận nước cắn nuốt mình. Nàng cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể theođộng tác của hắn mà phối hợp hắn.
Cảm nhận được phối hợp của nàng, Đông Ly Thuần thả chậm độngtác không ít, nhìn mắt quyến rũ như tơ của nàng, hắn hôn nàng một cái thật sâu,tùy ý giày xéo đôi môi sưng đỏ của nàng. Nửa bên má nàng thủng sưng, vẻ mặt quyếnrũ, môi đỏ mọng khẽ nhếch, tựa như động vật sắp chết, đáng thương lại mang mịhoặc vô cùng không thể ức chế.
Nơi cổ họng Đông Ly Thuần bật ra một hồi gầm nhẹ, hắn xoa nắnhai vú của nàng, hỏi: “Nói, hắn rốt cuộc là người nào?”
Sở Liên Nhi mở đôi mắt quyến rũ mờ mịt, lắc đầu: “Ta khôngbiết.” Nàng nói hữu khí vô lực, theo động tác của hắn mà thở gấp liên tiếp, độngtác của hắn rất lớn, rất mạnh, nàng nhíu đôi mày thanh tú, khẽ đẩy hắn: “Thậtlà đau, nhẹ một chút.” Ánh mắt của nàng đau đớn, bộ dáng điềm đạm đáng yêu.
Nhưng Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841620/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.