Ta không nhìn tới sựthất vọng chớp nhoáng hiện ra trên mặt Đặng Vân, "Nơi ở của ngươi trẫmđã an bài xong, ngay đường cái một bên cạnh Đồng Tước đài, một bên gầnsông Lạc Thủy, là nơi phồn hoa, dễ dàng giao du với người ở Lạc Kinh,cũng rất gần hoàng cung. Nếu ngươi muốn tìm A Nam cũng rất thuận tiện,không cần lén lút gạt ta truyền tin tức. Ngươi là Dịch Môn tướng quâncủa ta, lại là biểu ca của A Nam, tự nhiên có thể tự do vào cung cùng ta nghị sự. Ta cho ngươi lệnh bài". Ta nói như vậy, nghĩ tới bọn họ, nhấtlà A Nam sẽ hiểu rõ ý tứ của ta.
Quả nhiên, A Nam cùng Đặng Vân hai mặt nhìn nhau. A Nam cúi đầu xuống trước.
Được rồi, kỳ thật nếu hắn muốn gặp A Nam thì vẫn cần phải thông bẩm, đó là ý tứ của ta, trong lúc đó bọn họ có liên lạc gì thì không cần gạt ta.
Cuối cùng ta cũng không đồng ý cho Đặng Vân kim bài miễn tử, chỉ nói vớihắn, nếu hắn có thể lập một lần quân công thì sẽ cho hắn một kim bàimiễn tử. Cuối cùng ta vẫn cảm thấy tiểu tử này có thể có ý đồ khác, vẫnnên cẩn thận một chút thì hơn.
Đặng Vân rất thông minh, nhìn rata có nhiều cố kỵ, chính là hắc hắc cười hai tiếng với ta, không cho làđúng. Nhưng hắn lại hướng A Nam đang có chút lo lắng nói, "A Nam yêntâm, ta là của hồi môn của ngươi, sẽ không mang đến phiền toái cho ngươi ở Lạc Kinh này".
Bộ dáng A Nam, lại có chút thương tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119687/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.