A Nam dịch dung chota, nhìn qua gương đồng, chính ta cũng không kiềm chế được nở nụ cười.Trong gương đồng phản chiếu ra khuôn mặt chữ điền, nhìn qua có phần dữtợn. A Nam dịch dung cho ta thành hộ vệ. Trước kia khi ta còn là hoàngtử, trong số các huynh đệ, tướng mạo của ta xem như thượng thừa. Đượcrất nhiều danh môn quý nữ ở Lạc Kinh hoan nghênh, các huynh đệ thường vì thế mà có chút ghen ghét. Hiện tại ta thành cái dạng này, khẳng địnhkhông ai có thể nhận ra được.
A Nam cũng thay đổi trang phục, ởgần bên thái dương của nàng cài một bông Mẫu Đơn thật lớn làm bằngnhung. Tóc cũng búi thành kiểu tóc phổ biến của người Giang Nam nơi đây. Gương mặt kiều mị, mắt ngọc mày ngài, nàng xoay người chỉnh thắt lưng,luyện tập vài động tác toát ra phong tình vạn chủng. Tuy rằng đối tượngkhông phải là ta, nhưng lại làm cho lòng ta ngứa một hồi.
Bất quá bởi vậy ta mới biết, phong tình mị thái của Phùng Yên Nhi dùng để mêhoặc người khác, kỳ thật có thể luyện tập ra được. Bình thường, A Namkhông có cái phong tình đó, không phải không thể, mà là không muốn, nàng không muốn hoa tâm như vậy.
Chúng ta đi ra từ phía cửa sau củaphủ, lặng lẽ đến bến tàu, sau đó lên một con thuyền hoa. Nhìn bề ngoàikhông có gì đặc biệt, nhưng ở bên trong khoang thuyền, thấp thoáng vàicô nương áo hồng áo xanh, vừa thấy đã biết làm nghề gì. Nhưng thật ra ta không cảm thấy tức giận, A Nam dám hồ nháo, ta liền phụng bồi nàng. Kỳthật từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119638/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.