"Thiếp không dám",ngoài miệng thì nàng nói không dám, nhưng hành động lúc này của nàng rõràng biểu hiện hoàn toàn trái ngược, nàng vừa ăn bánh ngọt vừa hàm hàmhồ hồ nói, "Kỳ thật ở Kim Lăng tháng tám luôn là thời điểm tấp nập, náonhiệt, hấp dẫn rất nhiều người dân phương Nam đến đây tụ họp, vui chơi.Nhiều người, ngư long hỗn tạp". Ánh mắt A Nam lại lóe lên tia sáng,"Điều này cũng phải cảm tạ Quý đại nhân hiếu khách. Ngay cả người khôngnên tới, cũng không để lỡ cơ hội này mà lẫn vào Kim Lăng, thám thínhđộng thái mới nhất của triều đình".
Ta giật mình. Loáng thoáng cảm giác được cái gì đó.
"Nước sông Tần Hoài, thường có cá lớn, thiếp cũng không phải muốn giấu giếmHoàng Thượng cái gì, kì thực là thiếp cũng không biết cá trong nước làloại nào. Thuận miệng nói ra, trái lại lại phạm tội khi quân, thiếp cũng không thể mạo hiểm". A Nam vừa cắn thêm một miếng bánh, vừa đem bănkhoăn của nàng giải thích đạo lý rõ ràng.
Nàng nói cực có lý! Takhông khỏi động tâm. Ở Đại Triệu có mấy cỗ thế lực, mọi người vốn nên an vị. Nhưng vừa rồi nghe A Nam ám chỉ, ta đã hiểu được. Có người đã không thể kiên nhẫn nổi rồi, bọn họ vốn là không nên tới Kim Lăng. A Nam cónói đúng thật sự hay không, hiện tại ta cũng không cách nào biết được.Nhưng nếu những điều nàng nói là sự thật, sát thủ ở Nhuận Châu từ đâu mà đến có thể giải thích được. Ta tính toán một phen, trong đầu đại kháiđã có chủ ý.
"Đã có cá lớn, trẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119636/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.