"Thì ra mục tiêu củalần ám sát trên thuyền là thiếp", lúc này A Nam rốt cục suy nghĩ cẩnthận, đầu nàng cúi thấp, lông mi dài che khuất ánh mắt, nàng trầm thấplên tiếng, "Là Hoàng Thượng đã bảo hộ thiếp".
Ta quan sát nàng,động tác nho nhỏ của nàng cho thấy, hiện tại nàng không còn sợ hãi nữa,cả người đều trở nên quẫn bách, bất an. "Thiếp...", nàng đây là đangmuốn nói lời cảm tạ ta đi.
Không chút suy nghĩ, ta đặt môi củamình lên chỗ hồng hồng trên trán nàng. Ta hôn rất nhẹ, nhẹ nhàng lướtqua một chút, không để cho nàng đem lời cảm tạ lắp bắp nói ra. Nhìn nàng như vậy, cũng không phải là người nhanh mồm nhanh miệng giỏi tạ ơnngười khác.
Ta nghĩ ta cũng thật là có chút ngốc nghếch, nhất làtại thời điểm như thế này. Tại thời điểm đang nổi giận lại quay sang dỗnàng, thật đúng là không có định lực mà. Ta không hôn A Nam lúc này. Bởi vì A Nam rõ ràng đã bị kinh hách rất nhiều, mắt của nàng lại mở to, lúc này đã không như ngày thường, ánh mắt hướng ta chợt lóe mà chỉ biếttrừng mắt thật to nhìn ta. Khoảng cách gần như vậy, ánh mắt nàng cótrừng to hơn nữa cũng vô dụng, ngoại trừ thấy lỗ chân lông trên mặt ta,nàng còn có thể nhìn thấy cái gì?
Thật sự là kỳ quái, cùng A Nam ở một chỗ, ta cũng trở nên trúc trắc, giống như là bất luận làm như thếnào cũng không đúng. Nàng làm cho ta giống thiếu niên ngây ngô mới trảisự đời.
Ta nhanh chóng buông ra nàng, quay mặt qua chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119634/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.