Ta là thái tử Đại Chu, Chu Hoắc Hoàng.
Là đích tử, tương lai làm đấng minh quân. Nhưng từ nhỏ ta khá nghịch ngợm, mẫu hậu cứ cách ba bữa sẽ cầm gậy rượt ta một lần.
Mỗi lần như thế, mẫu hậu đều gọi phụ hoàng đến xách cổ áo ta. Phụ hoàng không đánh, nhưng người nhìn một cái thì ta cái gì cũng không giảo biện được.
Nhưng mẫu hậu thì khác, mặc dù luôn la mắng nhưng chỉ cần ta nũng nịu gọi người một cái, người sẽ vì khuôn mặt anh tuấn của ta mà bỏ qua.
Lớn lên đẹp trai cũng là một loại ưu ái.
Phụ hoàng và mẫu hậu ta rất yêu thương nhau, hậu cung của phụ hoàng chỉ có mẫu hậu và Đức quý phi. Nhưng Đức quý phi mấy năm trước đã đi theo nữ nhi xuất cung ra ngoài sinh sống, Đoan Anh hoàng tỷ gả cho một minh hầu ở cách kinh thành rất xa. Đức nương nương không nỡ xa nàng ấy nên cùng nàng ấy rời kinh, chắc bây giờ đang vui vẻ ôm ngoại tôn mập mạp rồi.
Hậu cung chỉ có mẫu hậu, mẫu hậu ta được phụ hoàng sủng đến lên trời. Chỉ cần nghe quan thần nhắc một câu "tuyển tú, nạp phi" là phụ hoàng sẽ xử lý người đó gọn gàng, không cần phụ hoàng xử lý, bổn thái tử ở triều cũng chỉnh chết lão ta!
Ngoại trừ ta, dưới gối mẫu hậu đủ đầy nhi tử. Nhị đệ Chu Hoắc Hiên ta nổi tiếng tướng tài, năm ngoái phong vương rồi chạy đến biên cương phía Tây đánh đám ngoại bang đến ôm quần bỏ chạy. Tam đệ Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/3447151/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.