Thục quý phi như gặp ma, sợ đến tay chẩn bủn rủn.
"Hoàng, hoàng hậu!"
Triều Thanh Diên là người tập võ, lực đạo ở tay vô cùng vững chắc. Khiến cho Thục quý phi đau đến kêu lên, hai mắt đều là kinh hoàng.
Triều Thanh Diên bước xuống giường, không giống kẻ có bệnh.
"Hoàng hậu, tỷ...tỷ không có gì? Làm sao có thể?!"
Gân cốt Triều Thanh Diên kêu rắc rắc, buông tay Thục quý phi xuống:"Sao không thể? Ngươi dày công bày mưu như thế, ta đương nhiên phải hưởng ứng một chút rồi."
Dứt lời, người bên ngoài đồng loạt ập vào. Không những có Hoài Ngâm và cấm vệ, giữa đám người còn có Chu Chính Hàm.
Thục quý phi:"Hoàng thượng! Không phải chàng vẫn đang ở Tiêu Châu sao?"
Mật báo của nàng ta gửi tin mỗi ngày, làm sao mà hoàng thượng quay lại mà không biết?
Chu Chính Hàm đáp:"Ngây thơ! Chỉ bằng một tên thị vệ nhỏ nhoi đã muốn theo dõi hành tung của trẫm?"
Triều Thanh Diên được cung nhân mặc áo choàng cho, nhanh chóng Chu Chính Hàm đi qua ôm lấy. Thục quý phi dường như hiểu ra mọi chuyện, nàng nhìn đôi phu phụ trước mặt, thê lương vạn phần:"Ra là vậy. Thần thiếp nên cẩn thận mới đúng, là thiếp coi thường tình cảm của hai người. Nếu hoàng hậu thực sự thập tử nhất sinh thì hoàng thượng sao có thể an lòng xuất cung cho được?"
Thục quý phi quay qua, nhìn Triều Thanh Diên:"Từ khi nào ngươi đã nghi ngờ ta?"
Triều Thanh Diên đáp:"Mạn gia không có gan đưa thứ nữ đến Mật cung, chỉ có ngươi cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/3443635/chuong-45.html