Vài ngày sau, không biết là vì cớ gì Âu Nhã lại tìm đến Thất Noãn, cô ta hẹn cô ra một quán nước, nói là muốn cùng cô nói chuyện.
Có lẽ đây là lần đầu tiên cô ta tìm đến cô, cũng là lần đầu tiên hai người mặt đối mặt cùng nói chuyện với nhau.
Chỉ là không hiểu sao trong lòng Thất Noãn lại có một loại cảm giác bất an, linh cảm của cô mách bảo cô gái tên Âu Nhã này không phải là loại tầm thường, nếu không tại sao sau khi biết anh đã kết hôn mà cô ta vẫn tiếp tục qua lại, cam chịu làm người tình trong bóng tối?
Chỉ có hai lí do được đưa ra: một là do cô ta thật lòng yêu anh, cam tâm tình nguyện chờ anh; còn hai... chắc chắn cô ta có lòng riêng, muốn lợi dụng tình cảm của anh, để bản thân có một người chống lưng, không cần phải sợ miệng thiên hạ bàn tán về xuất thân của cô ta nữa.
Nhưng Thất Noãn vốn không nghĩ được nhiều như vậy, cô chỉ biết người trong lòng anh chính là cô ta, người mà anh hết lòng bảo vệ cũng là cô ta. Vì vậy khi ngồi đối diện nhau, cô có bản giác bản thân là một người mặt dày, rõ ràng biết anh không yêu mình nhưng vẫn một mực bám theo, không chịu buông tay, đồng thời cô cũng rất ngưỡng mộ cô ta, có được thứ mà cả đời này cô cũng không thể chạm vào dù chỉ một lần - trái tim của anh.
"Cô có muốn uống gì không?" Âu Nhã nhỏ nhẹ nói, giọng của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-phieu-dieu-voi-gio/3577308/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.