Một nụ hôn rất nhẹ, rất nhẹ.
Nhẹ đến mức tôi chỉ có thể ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt trên môi anh.
Cơ thể tôi mềm mại trong cơ thể của anh, anh ôm eo của tôi truyền cho tôi sức lực.
Tôi ngơ ngẩn nhìn anh, muốn hỏi anh có đồng ý yêu đương cùng tôi, chiều chuộng tôi.
Đương nhiên sau này anh cũng có thể đối với tôi giống như đối đối với những người phụ nữ khác, có thể rời đi bất cứ khi nào.
Nhưng ngay khi tôi muốn hỏi, anh hôn tôi sâu đậm hơn, tôi ôm cổ anh điên cuồng cùng anh.
Nụ hôn này, không có sự ham muốn, đơn giản chỉ như tìm thấy một khúc gỗ trên bờ biển rộng tạm thời bám lấy nương tựa vào.
Rất lâu anh mới buông tôi ra, nhìn chằm chằm tôi như một con yêu tinh mê hoặc, sâu trong đáy mắt như bùng cháy, tôi nhìn anh cười, anh sờ sờ má tôi hỏi:
"Mùi rượu thế nào? "
Tôi cười và nói:
"Em đâu phải chưa từng uống rượu. "
Phó Khê cười không nói, sau đó kéo tôi rời khỏi quán bar.
Trên xe tôi vẫn thở hổn hển, anh nhìn bộ dạng vô tích sự của tôi, khởi động xe cười nói:
"Nhìn bộ dạng như tăng trên núi của em, cưng à, anh có một câu hỏi muốn hỏi em. "
Tôi hỏi: " Câu hỏi gì? "
Một cánh tay anh vịn vô lăng, một cánh tay khác thắt dây an toàn cho tôi, giờ phút này ánh mắt chính diện đăm đăm nhìn tôi, Phó Khê nghiêm túc như vậy làm cho tôi có chút khó thích ứng:
"Rốt cuộc là câu hỏi gì? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-em-di-het-quang-doi-con-lai/924908/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.