Triệu Vô Sách không ngờ rằng, chẳng có sau này nữa rồi.
A Bạch của hắn không cần hắn.
Bóng đêm như mực ngoài cửa sổ, thanh âm khóc nức nở day dứt bên tai, đèn lồng màu trắng treo ngoài hành lang làm khuôn mặt hắn bao phủ một tầng tối tăm.
Giường nệm bên cạnh đã lạnh từ lâu, người say giấc có chút trì độn, lông mày hắn hơi nhíu lại: "A Bạch?"
Trong sự mỏi mệt cùng cực, hắn ôm Lục Chiêu Bạch ngủ thiếp đi.
Một giấc ngủ dậy, giống như thay đổi đất trời.
Trên giường vẫn còn sót lại hơi thở dâm mĩ, nhưng nơi đó chẳng cong bóng dáng ai.
Thi thể của Triệu Mạch biến mất, trong điện cũng được quét tước qua.
Có mùi hương sót lại trong không khí, lòng Triệu Vô Sách trầm xuống.
Hắn quá quen thuộc mùi hương này.
Kim Triêu Túy.
Lúc Lục Chiêu Bạch vụng trộm với hắn, thích nhất là dùng Kim Triêu Túy, năm đó chính y đã dùng hương này gây mê Triệu Mạch.
Mà hắn đắm chìm trong hương thơm kia, mây mưa vần vũ với Lục Chiêu Bạch.
Hiện tại, mùi hương từ lâu không gặp bỗng được dùng lại, người bị Kim Triêu Túy mê hoặc đến choáng váng chuyển thành hắn.
Triệu Vô Sách cơ hồ lảo đảo xuống giường, lúc đi đến bên ngoài điện, hắn chợt dừng lại.
Ngoài điện biến thành linh đường, cờ trắng trong bóng đêm bay múa.
Mà A Bạch của hắn......
Nằm trong quan tài.
Hắn đứng trước cửa, nội điện và ngoài điện như bị cắt thành hai thế giới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-den-ben-cua-so-phia-tay/2948351/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.