Dư Hoan trợn mắt, không cẩn thận nhìn vào đôi mắt sâu thẳm phía đối diện, cặp mắt đen láy thâm trầm, tựa như giọt nước mùa thu, ánh lên vẻ chân thành, lại còn thâm tình.
Dư Hoan mờ mịt. Chủ nhân của đôi mắt cũng mờ mịt giống cậu, hình như không biết bản thân đang làm gì.
"Ưm..."
Dư Hoan giật giật khóe miệng, cảm giác đang có gì đó mềm mại chạm lên môi cậu, ấm áp và rất thoải mái. Thứ đấy giống môi người, thậm chí còn đẩy lưỡi vào trong.
“…”
Hai giây sau, mạch não của cậu cũng từ Thái Bình Dương trở về, Dư Hoan giơ tay, nhanh nhẹn cầm một con giao đâm lên cổ người nọ, cuối cùng bị anh đánh ngược lại.
“*** mẹ mày! ****!”
Lúc cậu trợn mắt vào hai phút trước, khi đó Dư Hoan đang bị cưỡng hôn, anh vừa đè xuống đất vừa cưỡng hôn cậu. Nguyên nhân là do tranh giành địa bàn, đánh nhau thua.
"Anh mày nhận thua, muốn giết muốn xẻo như nào tùy mày." Lúc đó cậu đã nói như vậy, tỏa ra khí thế quật cường, dù thua nhưng vẫn không cam lòng.
Thẩm Hà cười, tay chống trên người cậu, thở hổn hển. Còn Dư Hoan nằm ở dưới thở dốc. Bọn họ đã đánh đến kiệt sức.
Nhìn sang bên cạnh, ngay gần đấy chính là áo cả hai đã cởi ra. Trên cơ bụng Thẩm Hà còn có mồ hôi chảy xuống, hơi co rút lại, trông rất mê người.
Dư Hoan nằm há miệng chờ chết.
Cậu cho rằng chút nữa đối phương sẽ ra tay với cậu cực kỳ tàn nhẫn, nhưng không ngờ, anh còn làm một việc khiến cậu hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chong-cu-cuong-co-chap-trong-sinh/526145/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.