Hôm nay cả ngày, chờ Tô Tử Long phê chỉ thị cùng xử lý văn kiện khẩn cấp nhiều không kể xiết, giữa trưa nếu không phải Lâm Ngôn nhắc nhở, anh căn bản không nhớ rõ ăn cơm, đến lúc tan tầm, anh lại cho Lâm Ngôn về nhà trước, chính mình tiếp tục vùi đầu tăng ca.
Không biết qua bao lâu, từng đợt mùi cơm chín dẫn tới anh ngẩng đầu, Lâm Ngôn ôm cà-mên quay trở lại.
Tô Tử Long nhìn về phía ngoài cửa sổ, đã là sao lốm đốm đầy trời, lại giơ lên cổ tay nhìn đồng hồ, 7 giờ 25 phút rồi.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tô Tử Long, Lâm Ngôn cười cười, cố tình thoải mái mà nói: “Thân là trợ lý, tôi có trách nhiệm nhắc nhở lão bản đúng hạn ăn cơm.”
Đáy lòng nổi lên tình cảm ấm áp, khuôn mặt Tô Tử Long hiện lên thần sắc ôn nhu: “Cậu tới vừa đúng lúc, làm xong cái này nữa là OK rồi, cậu ăn chưa?”
“Đã ăn rồi.” Lâm Ngôn gật đầu. Kỳ thật cậu vừa về tới nhà liền vội vàng cân nhắc làm cái gì ăn ngon cho Tô Tử Long bổ sung thể lực, đừng nói là ăn cơm, căn bản là ngay cả nước đều không có uống qua một ngụm.
Lâm Ngôn tiến vào phòng bếp trong căn phòng xép, cậu dùng hai hộp giữ ấm mang theo hai món ăn một chén canh cùng một chén cơm, trên đường đi, sợ canh bị đổ, cậu luôn ôm một cách cẩn thận, lúc này tay còn có chút tê dại.
Tô Tử Long xử lý xong công việc cuối cùng, đến phòng tắm rửa mặt, làm cho chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu/345/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.