Vẫn như cũ đúng 8 giờ có mặt tại Long Đằng.
Vẫn như cũ lên tầng cao nhất, Lâm Ngôn mang không hiểu chờ mong, gõ cửa phòng chủ tịch.
Nửa ngày, không người đáp lại.
Xoay nắm cửa, đẩy ra, không có một bóng người, trái tim chùn xuống, thì ra không thấy được người kia, đối với chính mình mà nói, thất vọng đến như vậy.
Nghĩ lại, Tô thiếu gia sao có thể đến công ty sớm như vậy, ngày hôm qua nhất định là trùng hợp, một hồi nói không chừng có thể gặp được anh ấy, trái tim vừa mới bình tĩnh lại, thốt nhiên lại bị tra tấn ──
“Tới rồi?”
Mãnh liệt quay đầu, “đầu sỏ gây nên” đứng ở ngoài cửa nhìn cậu mỉm cười, Lâm Ngôn ngây người đứng như trời trồng không nói nên lời, không phải nằm mơ a?
“Không nhận biết tôi rồi hả?” Tiểu quỷ này, ngày hôm qua bị sợ chóng mặt, hôm nay bị sợ đến ngây ngốc, chính mình đáng sợ như vậy sao?
“Tô thiếu ── Tô tiên sinh sớm.” Nhìn anh một thân đồ thể thao, tóc hơi ẩm ướt, hình như vừa vận động trở về?!
“Cậu, cũng sớm, có thể cho tôi đi vào không?” Miệng Tô Tử Long trành lớn hơn gấp đôi, tiểu quỷ thoạt nhìn ngơ ngác, rất thú vị.
“Đúng ha, thật xin lỗi.” Lâm Ngôn vội vàng tránh ra, nhường đường cho Tô Tử Long đi vào.
Trong lòng của cậu ảo não, suy đoán chính mình sơ suất nhất định khiến Tô Tử Long chê cười, càng nghĩ càng khổ sở, đôi con ngươi đen lúng liếng, ảm đạm đi.
“Cậu muốn quét dọn nơi này sao?” Tô Tử Long hai tay khoanh trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu/344/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.