Sáng Chu Như Uyên dậy sớm hơn bình thường, chủ yếu muốn gặp Chu Minh Hào nhưng cô xuống lầu mới biết anh ta chưa về. Chán nản Chu Như Uyên ngồi vào bàn dùng bữa sáng, giờ vẫn còn sớm nên cô rất thong thả vừa ăn vừa lướt điện thoại. Cứ nghĩ ba về nên cô mới siêng năng dậy trước năm giờ. Chu Như Uyên ăn xong cũng chỉ mới hơn sáu giờ, hôm nay cô đành đi học sớm vậy. Chu Như Uyên lên phòng thay đồng phục, tay xách cặp đi ra bãi đậu xe, tài xế đã mở sẵn cửa cho Chu Như Uyên. Chiếc xe của cô đến đón Nhã Nhi, bình thường Nhã Nhi sẽ đi học sớm hơn cô nhưng hôm nay còn sớm nên cô sẵn tiện đón cô ấy cùng đi học.
"Ba cậu chưa về hả?" Nhã Nhi nhìn phía trước xe rồi nhìn Chu Như Uyên.
"Sao cậu biết? Tớ chưa nói gì mà." Chu Như Uyên nhướn mày.
"Bình thường ba cậu mà về nước sẽ tự chở cậu đi học mà."
Chu Như Uyên bĩu môi, thở dài:
"Không biết ông ba tớ làm cái gì, vậy mà hôm qua còn nói sáng nay về. Cậu biết sáng nay tớ đã cố tình dậy sớm để đón ba, vậy mà..."
"Chắc ba cậu đang bận công việc mà, chiều nay có khi tới nơi á."
"Tớ cũng mong vậy."
Tài xế dừng xe, anh ta mở cửa xe cho Chu Như Uyên và Nhã Nhi, hai người cùng đi vào trường. Hôm nay mọi chuyện diễn ra hết sức bình thường, Hàm Luân cũng không còn nhìn Chu Như Uyên với ánh mắt kỳ lạ, anh ta thậm chí còn đi lướt qua cô và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812220/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.