Cô ấy nhẹ nhàng mở cửa, trong căn phòng tối, Áp Ánh Ly không nhìn thấy gì hết, chỉ thấy thân thể người đàn ông nằm trên giường nhờ ánh sáng le lói từ cửa sổ, kính bị cô làm vỡ một mảng lớn. Áp Ánh Ly bước đi nhẹ nhàng vào bên trong, ánh mắt cô quan sát từng cử động của Lãnh Triết. Một tiếng thở nhẹ, cô cũng đủ sợ làm anh thức giấc.
Áp Ánh Ly vốn định để cháo trên bàn rồi rời đi, đợi khi Lãnh Triết tỉnh dậy sẽ ăn nhưng cô chỉ mới đặt xuống, vô tình bàn chân phải đập vào chân bàn thế là một tiếng động nhỏ phát ra. Lãnh Triết xuất thân là một sát thủ chuyên nghiệp, trực giác anh nhạy bén hơn người bình thường gấp mấy lần, một tiếng thở mạnh anh cũng có thể nghe được.
"Ai đó!?" Anh mở mắt, tay luồn sau gối lấy ra một khẩu súng chĩa thẳng về phía Áp Ánh Ly. Cô giật bắn người, hai tay theo phản xạ giơ cao.
"Tôi là Áp Ánh Ly."
Nhìn khẩu súng trên tay anh suýt nữa cô đã nhào tới bẻ tay Lãnh Triết cướp lấy khẩu súng nhưng nhìn vết thương băng bó mà cô không dám hành động. Áp Ánh Ly từ từ tiến lại gần công tắc, mở đèn.
Cảnh vật hiện ra trước mắt, Lãnh Triết nhìn Áp Ánh Ly, anh vội hạ súng xuống, cất chúng vào hộc tủ.
"Xin lỗi cô, tôi tưởng có người đột nhập." Lãnh Triết lúng túng giải thích với cô. Áp Ánh Ly cũng không nghĩ nhiều, cô bưng tô cháo lại gần giường:
"Không sao. Tôi nghe nói từ chiều giờ anh chưa ăn gì, tôi có nấu cháo cho anh."
Anh nhìn tô cháo trong tay cô, ánh mắt thoáng hiện vài tia vui mừng nhưng Lãnh Triết vội vàng che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812191/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.