Lãnh Gia.
Lãnh Triết kêu quản gia sắp xếp cho Áp Ánh Ly một căn phòng sát bên phòng anh ta, căn phòng này tuy không rộng bằng nhưng so với cô, ở một mình như vậy là thoải mái rồi. Căn phòng tuy không có người ở nhưng mỗi ngày giúp việc đều dọn dẹp, đồ đạc không thiếu.
"Tôi xin phép. Ánh Ly tiểu thư cần gì có thể gọi tôi."
"Dạ." Áp Ánh Ly hơi cúi người, lễ phép chào quản gia.
Cô ấy đợi ông quản gia đi, mới lại mở tủ quần áo. Trong đây toàn là đồ phụ nữ, đến cả váy ngủ, đồ mặc ngoài và cả áo trong, quần trong.
Không thiếu một thứ gì!
Áp Ánh Ly nheo một mắt, trong đầu xuất hiện hàng loạt suy nghĩ.
Lãnh Triết chắc lăng nhăng lắm đây?
Theo cô ấy nghĩ phòng này chắc cho nhân tình anh ta ở!
Áp Ánh Ly giơ ngón trỏ móc vào cái quần trong cô ấy nhắm nãy giờ, họa tiết da báo, nhỏ nhắn xinh xắn. Cô ấy đưa lên trước mặt, khóe môi giật giật liên tục.
Anh ta gu mặn phết!
Da báo mà còn lọt khe!
Như vầy che cái gì? Khỏi mặc luôn cho rồi!
Áp Ánh Ly quăng chiếc quần sang một bên, cô ấy lục trong ngăn tủ ra chiếc quần khác kín hơn cái lúc nãy. Áp Ánh Ly sẵn tay lấy một váy ngủ kín nhất có thể, đi vào phòng tắm.
Hên còn loại bình thường, nếu không cô thà thả rông!
Cô ấy tắm rửa sạch sẽ, mùi hương thoang thoảng còn đọng lại trên cơ thể, thay vào người bộ quần áo thoải mái. Áp Ánh Ly đi lại bàn trang điểm, lấy máy sấy tóc, trong đầu lại nhớ về chuyện hôm qua.
Không biết vết thương anh ta sao rồi?
Dù gì chuyện này cũng là một phần lỗi của cô, hay chút qua thăm anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho/1812190/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.