Nói xong, Tiêu Thành ôm Tô Tiêu Đường kiêu ngạo rời đi..” Tiêu Tứ tức muốn bốc khói, hắn nhớ tới mình hôm nay là tới ngăn chặn Tiêu Thành, vạch trần Tiêu Thành, ai nghĩ tới ăn trộm gà bắt thành còn còn mắt nắm gạo.
“Tiêu Thành, mày cứ thần thần bí bí đi, mày tốt nhất đừng để tao nắm được thóp, bằng không tao sẽ khiến mày chết không nơi táng thân!” Tiêu Tứ cắn răng nói.
Tiêu Thành không quay đầu, anh ôm Tô Tiểu Đường đi vào trong bệnh viện.
Lúc này cô gái trong ngực đột nhiên lên tiếng: “Tiêu Tứ muốn tóm lấy nhược điểm gì của anh vậy?”
Tiêu Thành cúi xuống, nhìn về phía Tô Tiểu Đường trong ngực.
“Tứ ca, đây là tất cả danh sách bệnh nhân vào ở trong bệnh viện, anh có thể tra kỹ từng người.” Lúc này thủ hạ sau lưng đưa danh sách bệnh viện cho Tiêu TỨ.
Mi tâm Tiêu Thành khẽ động, lúc này chợt nghe cô gái thản nhiên nói: “Đừng lo, tôi đã thông báo bác sỹ Hạ xóa sạch dữ liệu Diệp Linh nhập viện rồi, chỉ cần chỗ Diệp Linh không hề xảy ra vấn đè, anh, sẽ an toàn.”
Tiêu Thành nhìn nửa góc mặt của cô gái, Hà Tấn đã dạy dỗ cô con gái này vô cùng tốt, lực quan sát của cô bé cực độ nhạy cảm, đối với nguy hiểm đã khứu giác trời ban, cơ trí lại quyết đoán, dưới tình huống đột phát có thể thong dong đối mặt.
Từ lần đầu tiên anh và Diệp Linh gặp mặt, cô cũng đã bén nhạy nhận ra được gì đó.
Vừa rồi ở trong phòng bệnh nghe động tĩnh bên ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405711/chuong-2009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.