Tiêu Thành một tay đút trong túi quần, một tay bắt lấy Tiêu Tứ, anh chậm rãi híp mắt, khóe môi móc ra đường vòng cung điên cuồng không kèm chế được: “Mày khinh tao điếc à, mới vừa rồi là ai nói tao không hàng to như mày?”
Nói rồi Tiêu Thành nhướng mày, ánh mắt liền rơi trên quần Tiêu Tứ: “Hiện tại nhiều người như vậy, Tiêu Tứ mày dám cởi quần ra so với tao một lần, xem kết quả thử ai là tiểu đệ đệ?”
Phụt.
Những thủ hạ ở đây nhịn không được, đều bật cười.
Tô Tiểu Đường vẫn ngồi trên mặt đất, cô liếc mắt nhìn Tiêu Thành, người đàn ông này ăn nói không chút kiêng ky, không hề có chừng mực gì cả, cái gì cũng dám nói, lại muốn lấy cởi quần so hàng, thực sự là… hạ lưul Bị nhiều người chê cười như vậy, Tsắc mặt iêu Tứ lúc này trở nên rât khó coi, hắn cũng không dám so với Tiêu Thành, thất bại rất xấu mặt.
“Thành gia, vừa rồi tao chỉ giỡn thôi, mày đừng cho là thật.” Tiêu Tứ tiếp tục cười làm lành.
Nụ cười trên mặt Tiêu Thành không thay đổi: “Vậy thì thật đúng dịp, tao cũng muốn giỡn với Tứ ca một chút, mày ngàn vạn lần cũng đừng cho là thật.”
Tiêu Thành muốn giỡn với hắn?
Giỡn cái gì cơ?
Tiêu Tứ thầm có dự cảm không lành, lúc này ngón tay Tiêu Thành khẽ động, chỉ nghe “răng rắc” một tiếng, cổ tay Tiêu Tứ liền truyền đến cảm giác đau đớn thấu xương.
Tiêu Thành đã bóp gãy cổ tay hắn.
AI Tiêu Tứ hét thảm một tiếng.
“Tứ cal” Bọn thủ hạ của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405710/chuong-2008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.