Lúc mơ mơ màng màng, bên tai truyền đến tiếng động, có người đang gọi anh: “Tiên sinh… Tiên sinh, mau tỉnh lại!”
Lục Hàn Đình lập tức liền thanh tỉnh, anh vội vã lắc lắc Hạ Tịch Quán trong ngực: “Quán Quán, dậy đi, mở cửa rồi, chúng ta có thể lĩnh chứng rồi!”
Hạ Tịch Quán mở ra đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ.
Hai người vừa định đứng dậy, chỉ nghe người phía trước nói: “Tiên sinh, cô nương à, có phải hai người nhầm rồi không, hôm nay là cuối tuần, cục dân chính không đi làm mà.”
:: Lục Hàn Đình cứng đờ, anh ngâng đâu nhìn lên, người trước mặt căn bản cũng không phải là nhân viên cục dân chính, mà là một bác gái dọn vệ sinh tốt bụng.
Lục Hàn Đình cùng Hạ Tịch Quán liếc nhau một cái, hai mặt nhìn nhau: “…”
Nhật ký quay phim.
Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán lại tìm một ngày tốt đến cục dân chính xếp hàng thật sớm, lần này hết sức cẩn thận, bọn họ lấy được hai quyền sổ đó, rốt cục lĩnh chứng được rồi.
Chuyên viên quay phim bên trong cục dân chính cười nói: “Nào vợ chồng Son, nhìn qua đây này, một… hai… ba, cười một cái.”
Hạ Tịch Quán mỉm cười với màn ảnh,
lúc này khuôn mặt chợt mêm, Lục Hàn Đình đột nhiên nghiêng người qua, dùng sức hôn một cái trên mặt cô.
Phụt.
Mọi người bật cười.
Chuyên viên quay phim: “Chú rễ tương lai, anh nghịch quá đó, khắc chế một chút, nhịn nữa không được cũng phải nhịn!”
Khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán bạo nổ, cô lén liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405409/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.