Lục Hàn Đình nhướng đuôi lông mày hẹp dài, tràn ra một ít phong tình của người đàn ông thành thục: “Ghen?”
Hạ Tịch Quán biểu hiện ung dung lại rộng lượng, cô lắc đầu, chớp mi: “Em không ghen nha, chỉ tò mò thôi.”
“Vậy anh nói ra, không cho em giận đây.
„ Hạ Tịch Quán đã có đáp án. . truyện kiếm hiệp hay
Cô đã nói sẽ không tức giận không ghen, đó cũng là chuyện không thể nào, thân thể anh không thể tự gánh vác, nhưng suy nghĩ một chút anh bị cô gái khác nhìn được, trong lòng Hạ Tịch Quán vẫn khó chịu.
Cô cầm khăn mặt trong tay ném vào khuôn mặt tuần tú của anh: “Em không lau cho anh nữa; tự anh:lau đi!”
“Ah,” Lục Hàn Đình bật ra tiếng cười vui thích, anh cằm chiếc khăn mặt dính trên mặt xuống: “Quán Quán, em nghĩ anh làm thế nào được, cũng không thể không rửa rửa chà chà, để đấy mốc meo được! Hay là, em hy vọng y tá kia là nam?”
Hạ Tịch Quán quả thực không thể tưởng tượng hình ảnh ấy, anh nói chuyện sao lại… độc như thế?
“Em không để ý tới anh nữa.” Hạ Tịch Quán xoay người muốn đi.
“Quán Quán,” Lục Hàn Đình kéo lại cổ tay cô mảnh khảnh, dịu dàng cưng chiều cười nói: “Lừa em thôi, anh còn chưa đến mức không lo cho mình được, anh tắm mỗi ngày, tự tắm.”
Hạ Tịch Quán làm bộ muốn đi, hiện tại cô sao mà đi được, nên khi anh giữ cô, cô cũng liền ngừng.
Đôi mắt trong veo như nước rơi trên ` ` khuôn mặt anh tuân tú gây gò, cô hỏi: “Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/405400/chuong-1698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.